Huỳnh Thúy Kiều là một trong số những gương mặt thơ nữ tiêu biểu của Nam bộ hiện nay. Chị khá có duyên với những giải thưởng thơ, bắt đầu là Giải Nhì cuộc thi thơ online trên website thotre.com năm 2007 (khi đó do tôi “đánh liều” tổ chức), cho đến Giải thưởng của Liên hiệp các Hội VHNT Việt Nam dành cho tác giả trẻ với tập thơ “Kiều Mây”; Giải C cuộc thi thơ 2008 – 2009 của Tạp chí Văn nghệ Quân đội, Giải C Liên hiệp các Hội VHNT Việt Nam với tập thơ “Ru giấc phù sa” năm 2018… Và mới đây nhất là Giải Khuyến khích ở cuộc thi thơ Thơ (2019 -2020) trên báo Văn Nghệ với chùm thơ 3 bài: Gió đã sang mùa, Trở lại Miền Tây, Hà Nội của anh.
Huỳnh Thúy Kiều đã xuất bản 3 tập thơ: Kiều Mây (2008), Giấu anh vào cỏ xanh (2010) và Ru giấc phù sa (2017). Gần đây chị bén duyên với tản văn với các tập Những triền sông đầy gió (2019), Những làn khói tỏa hương (2020)… Thơ của Huỳnh Thúy Kiều đang bứt phá theo hướng thơ hiện đại với sự dồn nén về cảm xúc, hình tượng thơ đa nghĩa, các sự vật, hình ảnh trong bài thơ tương giao và tương phản nhau tạo nên sự ám ảnh, lay động cảm xúc thẩm mỹ của người đọc.
Xin giới thiệu cùng bạn đọc chùm thơ đoạt giải ở cuộc thi Thơ (2019 -2020) trên báo Văn Nghệ của Huỳnh Thúy Kiều cùng với bài thơ “Chợ nổi Cái Răng” là tác phẩm qua vòng sơ khảo tại cuộc thi này.
GIÓ ĐÃ SANG MÙA
Gió chướng về
Trời đã chớm đông
Em đếm thời gian nhẹ nhàng đi qua mùa thu cũ
Lời hẹn xưa lặng chìm như đang vỡ
Tháng năm dại khờ giấu bão tố bên trong…
Hà Nội bây giờ hoa sữa đã trổ bông?
Và bãi sông Hồng có vàng không, thưa hoa cải?
Rét phương nào sao nghe lạnh đầy
Xa ngái
Em cầm gió bấc khâu mùa ngắn khoảng cách nhớ thương…
Cúc họa mi cũng gầy khi Hà Nội vào đông
Gió tràn mùa chòm qua bờ vai em mảnh
Lời thì thầm ủ vào sương khuya tê lạnh
Hoang vắng tận cùng…
Đến chiếc lá cũng thiếp giấc say
Hương cỏ nồng rối tóc em gầy
Gió sẽ mang mùa vào một bình minh rất khác
Lời hẹn tươi xanh bật chồi trong mưa bấc
Non tơ nẩy mầm…
Lá úa có còn vương?
TRỞ LẠI MIỀN TÂY
Những mái dầm, mái chèo nhập nhoạng bóng đêm
Áo bà ba xưa
Bây giờ em còn mặc?
Mấy mươi năm trở lại miền Tây
Cái gì cũng khác
Chỉ chín nhánh sông lở bồi vẫn rấm rứt nhịp chảy nhớ thương
Đước như những chàng ngư phủ vạm vỡ cắm bàn chân ngập ngụa bùn non
Từng chùm rễ mắm vươn mình đội phù sa sóng sánh
Vạt tràm xanh đất U Minh miệt mài khôn lớn
Oằn lưng biết bao mùa nước ròng nước nổi
Thương dòng sông cuối mùa
Nước cứ len lén rút cạn thêm…
Áo bà ba hờ hững chiếc eo thon
Câu vọng cổ em xuống xề giữa cơn mưa đồng bằng lênh bênh nước
Tháng Tám trời thu xanh da diết
Nụ cười hiền với lạ lẫm những ban mai
Ký ức dìu nhau trở về qua ly đế chuyền tay
Màu thời gian hắt hiu buồn tênh từng mái lá
Thăm thẳm khuya vọng những lời đói nghèo rơm rạ
Bóng trăng chảy tràn lênh láng mặt sóng loang…
Nặng nợ miền Tây!
Đau đáu đời thương hồ nổi nênh chợ nổi. Đêm
Hỏi Tân Châu năm nay lũ có về không đó?
Con cá linh non đầu mùa bơi trong nồi canh chua bông điên điển
Theo phù sa anh về thương những con rạch nhỏ róc rách chảy xa xăm
Trở lại miền Tây
Thao thức với châu thổ
Ngậm ngùi
Đâu rồi những bà mẹ ngày xưa nhai trầu bỏm bẻm?
Quệt chút vôi hồng đỏ ký ức nồng say
Và bây giờ trở lại miền Tây
Anh muốn nghe chim quyên quầy rướn mình hót vang điệu lý
Đâu trái mù u
Đâu con cá kiều
Đâu con ba khía
Đâu những bấc non thổi dập dềnh hút hồn bao nhung nhớ miền Tây?
HÀ NỘI CỦA ANH
những cơn nóng cuối cùng mùa hè trút hết oi nồng xuống Hà Nội của anh
chỉ ngày mai thôi
trên mái gác mùa thu trổ lấm chấm vàng hương thời gian da diết
sông Hồng như mơn căng da thịt sinh nở trước trời thu
những con phố dài hun hút chảy tít về phía mù khơi nào
hiu hiu giấc
tiếng sâm cầm lạc giữa bộn bề rêu phong sẫm màu sóng sánh
Hà Nội non tơ mùa như lá nõn đầu thu
mỗi độ lá vàng rơi
ký ức vọng lại âm hưởng hình như
sông Hồng của anh vì ai mà vạm vỡ?
Hà Nội của anh chuyển mùa đột nhiên rối bời bao ý nghĩ
Hà Nội thăng trầm huyền sử mấy nghìn năm
vạm vỡ sông Hồng
đất đai sinh sôi phì nhiêu màu mỡ nuôi lớn từng cái kén nong tằm
phố phường khi chúng mình nắm tay nhau nô nức tiếng cười vui, dập dìu bàn chân con trẻ
những mắt lá nồng nàn
nhắc em nhớ một Hà Nội đầy hương
bất kể phút giây nào anh cũng muốn em nghĩ trọn vẹn về sông Hồng
về Hà Nội đằm sâu tha thiết
sông Hồng cất giọng phù sa
từng con nước dâng trào thao thức
cuồn cuộn mùa bội sinh
Hà Nội của anh dưới trời thu cho em thấy rõ nhất hình hài
cả châu thổ sông Hồng như bừng căng mời gọi
những hàng cây tuần hoàn hơi thở miên man xanh trong chiều phù sa đỏ ối
Hà Nội không em
anh biết lối nào về…
Cà Mau, 21.8.2019
CHỢ NỔI CÁI RĂNG
Đã lần nào đến chợ nổi Cái Răng chưa?
làm quen nhau đi
ghe này của dì Ba
ghe kia của cô Bảy
cây bẹo treo hàng lim dim nửa giấc sáng đèn đêm
câu vọng cổ chòng chành
cạn ly đế pha sương
tứ chiếng thương hồ theo nhịp song loan mùi não ruột
chung chiêng nỗi buồn phận chợ nổi lênh đênh
cặp mạn xuồng mua được nụ cười duyên
em thả bùa mê qua vạt áo bà ba nhấn eo cao trắng bóc
thương hồ cứ thế
tràn ly vẫn nốc
say nỗi niềm, say vạt áo bà ba em
cây bẹo em treo nửa buổi hoàng hôn
lúc chợ nổi Cái Răng dập dìu tấp nập
mua niềm vui, bán nỗi buồn nhộn nhịp
chợ tan rồi mới thấy thăm thẳm bến sông đêm…
hỏi anh có về qua Ba Láng, Vàm Xáng, Phong Điền?
rảnh tay thì cầm giùm em cây bẹo
chứ nhiều đến mấy bạc tiền…
em cũng không bỏ xuồng, bỏ chợ nổi Cái Răng…
Huỳnh Thúy Kiều