Home Văn chương kết nối Chùm thơ đoạt giải Cuộc thi Thơ (2019 -2020) trên báo Văn Nghệ của Châu Hoài Thanh

Chùm thơ đoạt giải Cuộc thi Thơ (2019 -2020) trên báo Văn Nghệ của Châu Hoài Thanh

0
Chùm thơ đoạt giải Cuộc thi Thơ (2019 -2020) trên báo Văn Nghệ của Châu Hoài Thanh

TRIẾT LÝ VỀ THỜI GIAN

Khi ta gỡ một tờ lịch bỏ đi
cũng là khi một ngày vừa kết thúc
có người buồn vì phải hết một ngày vui
cũng có người vui vì đã hết một ngày buồn

thời gian chính là ngân hàng mở để chúng ta
ký gửi tất cả những gì đang có mà không cần bất cứ sự thế chấp nào
không sổ đỏ!
không tiền vàng!
không quan hệ!
không ngoại lệ!

nghe có vẻ nực cười nhưng thời gian cũng chính là kẻ cắp có quyền lực nhất bởi chính nó cũng
âm thầm lấy đi tất cả những gì chúng ta đang có ai cũng mất sức khỏe
ai cũng mất tuổi trẻ
nhưng tất cả chúng ta, những người bị đánh cắp không thể kêu oan

có phải vì thế nên bằng cách này hay cách khác
tất cả chúng ta đang giết thời gian
người giết thời gian bằng việc làm vô ích thì thời gian chết
người giết thời gian bằng việc làm có ích thì thời gian sống

người như ngựa, tung hô rồi kéo thời gian phi nhanh
người như sên, lặng lẽ nếm từng giọt thời gian mật ngọt
người muốn co thời gian ngắn lại
người muốn kéo thời gian giãn ra
nhưng cũng có người vừa muốn co, vừa muốn kéo nhưng tất cả đều vô vọng
định luật đã lên đèn
hai mươi bốn giờ mỗi ngày

không phải là vận động viên nhưng con người và thời gian đang cùng song hành trên một chặng đường
ai chết?
ai sống?
ai nghèo?
ai giầu?
ai khổ?
ai sướng?
chỉ có thời gian mới có thể trả lời… Bởi thời gian cũng chính là vị quan tòa duy nhất trong không gian sự sống…

HƯƠNG TÓC MẸ

Đi bao lâu sẽ gặp cánh đồng
sẽ gặp mùi hương trên tóc mẹ?
mẹ chở niềm tin như gió chở cơn mưa nặng hạt
mỗi ngày đắng đót ru cánh đồng con

chiến tranh như vết cắt
để lâu thêm héo mòn
mẹ vẫn trò chuyện với cái bóng của bà ngoại và các dì
hàng đêm
cánh đồng cày sâu đỏ máu

con lớn lên
mắt phù sa trôi trên bãi bồi
hạt lúa, củ khoai vẽ lại hình khuôn mặt có nhiều nếp nhăn
và những tiếng cười trong như sương
những khuôn mặt con chưa bao giờ gặp

mỗi lần về
con vẫn mỏi gót chân
tìm trên cánh đồng cơn mưa của mẹ

đã lâu
mẹ chẳng ra cánh đồng
chỉ ra mộ phần của bà và các dì hát ru những nhành cỏ dại
hương tóc mẹ
bay
bay…

Châu Hoài Thanh

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here