MẸ TÔI
Cơm đội sắn nước chè ôi
Nếp nhà dòng dõi mẹ tôi quê mùa
Một đời quẩy nắng gánh mưa
Quẩn quanh chái bếp sớm trưa một đời
Bên sào áo vá mẹ phơi
Nhường con nguyên vẹn sợ lời tủi thân
Ngược xuôi tất tả đường trần
Bàn chân Giao Chỉ xoay vần lúa khoai
Thương cha ngang dọc chí trai
Vọng phu đợi tháng năm dài chiến chinh
Gừng cay muối mặn giữ mình
Mặc ai câu hát cửa đình nao nao
Ca dao chẳng biết ca dao
Ru con từ thuở má đào hồng tươi
Trứng gà trứng vịt ra đời
Bữa ăn tất tưởi mẹ ngồi xới cơm
Con giờ mỗi đứa mỗi phương
Chiều chiều ra ngõ ngó thương quê nhà
Cháu con thăm thẳm đường xa
Muốn đi nhưng ngại tuổi già khó khăn
Đêm nay bên phía mẹ nằm
Tiếng người húng hắng âm thầm… con đau.
XIN CHO ANH ĐƯỢC TỤC HUYỀN
Lạy em đã đoạn tang rồi
Nỗi đau nào dễ hồ nguôi tháng ngày
Giấc mơ thảng thốt quắt quay
Ai găm nỗi nhớ cỏ may vệ đường
Lạy em đã giỗ đại tường
Làm sao giữ được chiếu giường hơi em
Gửi vào thăm thẳm lòng đêm
Yêu thương men ủ say mềm giấc đau
Nhìn con biết giấu vào đâu
Ngây thơ chợt hỏi mẹ lâu chưa về
Lời ru khàn giọng gượng nghe
Bữa ăn cá mặn, cơm khê cũng đành
Lạy em cỏ mộ đã xanh
Mong chi gương vỡ lại lành nhân duyên
Nén hương này thắp. Anh xin
Tìm người thay thế phận em và rồi…
Để cho con trẻ mồ côi
Áo quần thẳng nếp nụ cười gót son
Sợ chi nồi méo vung tròn
Con chồng dì ghẻ đao gươm miệng đời
Lạy em di ảnh mỉm cười
Linh thiêng phù hộ cho người trần gian.
Đinh Hạ